Bài học dạy con trứ danh của cố Thủ tướng Đài Loan

 

Bài học dạy con trứ danh của cố Thủ tướng Đài Loan

"Gia đình là duyên phận một lần duy nhất, hãy trân trọng từng giây gia đình ta ở bên nhau, dù ít dù nhiều", là một trong những lời căn dặn rung động lòng người của ông Sun Yun-suan tới con trai.

Cựu Thủ tướng Sun Yun-suan (Tôn Vận Tuyền) có 4 người con, đều có con đường học hành rất sán lạn tuy nhiên không ai đi theo con đường chính trị mà đều làm chuyên môn. Con gái cả Sun Lu-hsi, Tiến sĩ ngành công nghệ thực phẩm ĐH Brooklyn Mỹ, Giáo sư đặc biệt của Viện nghiên cứu khoa học công nghệ thực phẩm Đại học Quốc lập Đài Loan, chồng bà từng là Chủ tịch Hội khoa học quốc gia.

 


                    Ông Sun Yun-suan và phu nhân.

Con gái thứ Sun Lu-jun, lấy chồng Canada, làm việc về tài chính ở nước Anh. Con trai cả Sun Yi-he, tiến sĩ Đại học Princeton, kĩ sư trưởng công ty Alstom Power nổi tiếng, hiện sống ở Mỹ. Con trai út Sun Yi-hong, tiến sĩ Đại học Berkeley, chuyên ngành xây dựng cơ bản, hiện sống ở Mỹ.

 


                                     Gia đình ông Sun Yun-suan khi các con còn nhỏ.

Trong nhiều năm qua, những lời căn dặn trong một lá thư ông gửi đến con trai được báo chí, cộng đồng mạng ở Đài Loan và Trung Quốc tôn vinh, nhắc đi nhắc lại nhiều lần. Bức thư không chỉ là những lời dặn dò rút từ gan ruột của một người cha gửi đến con trai mà còn chứ đựng những bài học quý giá về cuộc sống dành cho tất cả mọi người.

 

Nội dung của lá thư đó như sau:

 

Con trai à, ta viết vài dòng căn dặn này cho con, xuất phát từ ba nguyên tắc sau:

 

1. Đời người phúc hoạ vô thường, chẳng ai biết sẽ sống được bao lâu, có những điều nên nói sớm thì hơn.

 

2. Ta là cha con, ta không nói với con thì còn ai nói.

 

3. Những điều viết đây đều là kinh nghiệm ta rút ra được sau những thất bại đau đớn, để rút ngắn bớt kha khá những cung đường oan trên chặng đường trưởng thành của con.

 

Sau đây là những điều con phải nhớ kỹ trong đời:

 

1. Đừng quá để tâm đến những ai đối xử không tốt với con. Trong đời con, chả ai có nghĩa vụ đối tốt với con, trừ ta và mẹ con. Còn những người đối xử tử tế với con thì ngoài việc trân trọng và biết ơn họ, con cũng hãy có ý thức đề phòng một chút. Vì ai làm việc gì mà chả có nguyên cớ, người ta đối tốt với con chưa chắc là vì thực sự quý con, con nhớ tìm hiểu cho kĩ chứ đừng coi người ta là bạn chí cốt ngay tức khắc.

 

2. Không ai là không thể thay thế, không có thứ gì con không thể không nắm được. Nếu nhìn thấu được lẽ này, một mai kia, nếu người đầu gối tay ấp không cần con nữa, hay khi đánh mất thứ con yêu quý nhất trên đời, con cũng cần hiểu rằng, chẳng có gì to tát quá cả.

 

3. Kiếp người ngắn ngủi, nếu hôm nay con lãng phí đời con, thì ngày mai con sẽ thấy cuộc đời bỏ con đi xa rồi. Vì vậy, con càng sớm trân trọng đời con thì con càng được tận hưởng cuộc sống sớm; hãy trân trọng đời này càng sớm càng tốt, chứ đừng mong mình sống thọ.

 

4. Trên thế gian này không có cái gọi là "tình yêu duy nhất mãi mãi", yêu là cảm giác tức thời, cảm giác này chắc chắn sẽ thay đổi theo thời gian và tâm thế. Nếu "tình yêu duy nhất mãi mãi" của con bỏ con mà đi, con hãy nhẫn nại chờ một tí, để ngày tháng gột rửa dần, để lòng con từ từ lắng lại, đau khổ sẽ dần dà nhạt nhoà. Đừng mơ tưởng hão về cái đẹp của tình yêu, đừng làm quá nỗi đau khi thất tình.

 

5. Tuy rằng rất nhiều vị công thành danh toại không học nhiều lắm, nhưng thế không có nghĩa là cứ lười học lười đọc là sẽ thành công cái chắc. Tri thức con học được sẽ là vũ khí trong tay, có thể dựng cơ đồ từ bàn tay trắng, nhưng không thể chiến đấu không một tấc gươm. Mong con nhớ kĩ!

 

6. Ta chẳng yêu cầu con nuôi ta lúc già, và tương tự, ta cũng không chu cấp cuộc đời sau này của con. Khi nào con khôn lớn, độc lập là ta hết trách nhiệm. Sau này con đi xe buýt hay lái xe Mẹc, con ăn miến hay ăn bào ngư thì cũng là việc của con.

 

7. Con có thể ép con giữ chữ tín, nhưng không ép người khác được. Con có thể yêu cầu con đối tốt với người, nhưng không được chờ người ta đối tốt với con. Không chắc rằng con đối đãi với người ta thế nào thì sẽ nhận lại được thế ấy. Nếu không hiểu thấu điều này, con sẽ phí phạm nhiều bức bối không phải lối.

 

8. Ta mua vé số mười mấy hai chục năm rồi, nhưng vẫn trắng tay, ta chưa từng trúng một đồng cắc nào. Nghĩa là muốn giàu thì phải cố gắng làm việc, trên đời này chẳng có bữa ăn nào là miễn phí.

 

9. Gia đình là duyên phận một lần duy nhất, hãy trân trọng từng giây gia đình ta ở bên nhau, dù ít dù nhiều; kiếp tới đây, dù ta có yêu thương nhau hay không, chúng ta cũng sẽ không thể gặp lại nhau nữa.

Đã nhiều năm qua, những lời căn dặn này được tôn vinh và nhắc đi nhắc lại trên báo chí cũng như các phương tiện truyền thông, nhưng cũng có nhiều nguồn thông tin cho rằng đây không phải thư của ông Sun Yun-suan viết, mà là một người cha khác cũng khá nổi danh ở Đài Loan nhắn nhủ con mình. Căn cứ chính để khẳng định như vậy là chi tiết "mua xổ số", và chứng cứ chính là Quỹ học bổng Sun Yun-suan không khẳng định đây là thư Tôn tiên sinh viết cho con ông. Tuy nhiên, bức thư này rất hay, và quá ý nghĩa cũng như thân thế sự nghiệp của Sun Yun-suan quá đáng nể nên nhiều thế hệ người đọc vẫn coi những lời căn dặn này là bài học lớn cho mình trong việc nuôi dạy con cái.

Ông Sun Yun-suan, sinh năm 1913, được coi là một trong những kiến trúc sư trưởng của "phép lạ kinh tế" của Đài Loan khi giúp Đài Loan để trở thành một trong những con hổ Đông Á. Trong nhiệm kỳ thủ tướng của ông, các dự án cơ sở hạ tầng đồ sộ như sân bay Chiang Kai-shek International, Nhà máy điện hạt nhân số 1, và đường cao tốc quốc gia Sun Yat-sen... đã được hoàn thành. Ông đã đấu tranh thành lập các ngành công nghiệp công nghệ cao mà sau này sẽ trở thành nền tảng của nền kinh tế Đài Loan.

Ông qua đời tháng 2/2006, thọ 92 tuổi, hiện ở Đài Loan có Nhà tưởng niệm và Quỹ học bổng học thuật mang tên ông. Toàn thể người dân Đài Loan đều kính trọng tài năng, đức độ và những cống hiến của ông dành cho quê hương.

(Theo Trí thức trẻ)

 

Người giàu VS Nguời nghèo



Tự tạo ra Cuộc đời mình, sẵn sàng đón nhận cơ hội, tham gia cuộc chơi tiền bạc để giành chiến thắng… là những cách nhìn khác biệt của người giàu so với người nghèo.


 Là một phần trong dự án Học làm giàu phát triển từ năm 2011, bộ tranh “17 tư duy thịnh vượng” được chuyển thể từ nội dung cuốn “Bí quyết Tư duy triệu phú” của tác giả T. Harv Eker. Mỗi tâm thức được chuyển thể thành một bức vẽ riêng, thể hiện rõ thái độ, lập trường của hai nhân vật Giàu và Nghèo.

Bên dưới là 17 bức ảnh phản ánh đúng những sự khác biệt này:

Người giàu: Tôi tạo ra cuộc đời tôi.
Người nghèo: Cuộc sống toàn những việc bất ngờ xảy đến với tôi.

Người giàu: Tham gia cuộc chơi tiền bạc để thắng.
Người nghèo: Tham gia cuộc chơi tiền bạc chỉ để không bị thua.

Người giàu: Quyết tâm làm giàu.
Người nghèo: Muốn trở nên giàu có.

Người giàu: Suy nghĩ lớn.
Người nghèo: Suy nghĩ nhỏ.

Người giàu: Tập trung vào các cơ hội.
Người nghèo: Tập trung vào những khó khăn.

Người giàu: Ngưỡng mộ người thành công và giàu có khác.
Người nghèo: Bực tức với những ai thành công và giàu có.

Người giàu: Kết giao với người tích cực và thành công.
Người nghèo: Giao du với người tiêu cực hoặc thất bại.

Người giàu: Sẵn sàng tôn vinh bản thân và giá trị của họ.
Người nghèo: Suy nghĩ tiêu cực về bán hàng, quảng bá.

Người giàu: Đứng cao hơn những vấn đề của họ.
Người nghèo: Nhỏ bé hơn những vấn đề của họ.

Người giàu: Rất biết đón nhận.
Người nghèo: Không biết đón nhận.

Người giàu: Chọn được trả công theo kết quả.
Người nghèo: Chọn được trả công theo thời gian.

Người giàu: Suy nghĩ “cả hai”.
Người nghèo: Suy nghĩ “hoặc là/ hoặc”

Người giàu: Chú trọng vào tổng tài sản.
Người nghèo: Chú trọng vào thu nhập từ làm việc.

Người giàu: Quản lý tốt tiền của họ.
Người nghèo: Không biết quản lý tốt tiền của họ.

Người giàu: Bắt tiền của họ làm việc chăm chỉ.
Người nghèo: Làm việc chăm chỉ vì tiền của họ.

Người giàu: Hành động bất chấp sợ hãi.
Người nghèo: Để nỗi sợ hãi ngăn cản họ.


Người giàu: Luôn học hỏi và phát triển.
Người nghèo: Nghĩ họ đã biết hết.
Nguồn: Yan

Sức mạnh trí tuệ

(Vuakiti) - Nhiều năm trước, trong một ngôi làng nhỏ, một người nông dân đã gặp phải bất hạnh do mắc nợ một khoản tiền lớn của một tên chuyên cho vay tiền trong làng. Tên cho vay tiền, đã rất già và xấu xí, luôn luôn mơ tưởng về cô con gái trẻ xinh đẹp của người nông dân.Vì vậy, tên cho vay tiền đề nghị với người nông dân một cuộc trao đổi. Hắn nói rằng hắn sẽ từ bỏ khoản nợ của người nông dân nếu hắn ta có thể cưới được cô con gái. Nghe chuyện, cả người nông dân và con gái của ông cảm thấy kinh sợ bởi đề xuất này.
               Vì vậy, tên cho vay tiền xảo quyệt nói rằng chuyện này hãy để ông Trời quyết định. Hắn nói với họ rằng hắn sẽ đặt một viên sỏi màu đen và một viên sỏi trắng vào một túi tiền trống rỗng. Sau đó cô gái sẽ phải chọn một viên sỏi từ túi đó. Có 3 trường hợp xảy ra:
Trường hợp 1: Nếu cô chọn viên sỏi màu đen, cô sẽ trở thành vợ hắn và nợ của cha cô sẽ được xóa hết. 
Trường hợp 2: Nếu cô chọn viên sỏi trắng, cô không cần phải kết hôn với hắn và nợ của cha cô vẫn sẽ được xóa hết. 
Trường hợp 3: Nếu cô từ chối để chọn một trong hai viên sỏi, cha cô sẽ bị ném vào tù. 
Khi đó, họ đang đứng trên một con đường rải đầy sỏi trong khu vườn của người nông dân. Khi họ nói chuyện, tên cho vay tiền cúi xuống nhặt hai viên sỏi. Khi hắn nhặt chúng lên, cô con gái tinh mắt nhận thấy rằng tên cho vay tiền đó đã chọn hai viên sỏi màu đen và đặt chúng vào túi. Sau đó hắn yêu cầu cô gái chọn một viên sỏi từ túi này. Bây giờ, hãy tưởng tượng rằng bạn cũng đang đứng trong khu vườn. Bạn sẽ làm gì nếu bạn là cô gái đó? Hoặc nếu bạn đưa ra lời khuyên để giúp cô ấy, bạn sẽ nói với cô ấy những gì? Phân tích cẩn thận sẽ tạo ra ba khả năng: 1. Cô gái nên từ chối không chọn một viên sỏi. 2.Cô gái nói thẳng ra rằng có hai viên sỏi màu đen trong túi và lật tẩy tên cho vay tiền như một kẻ lừa đảo. 3. Cô gái nên chọn một viên sỏi màu đen và hy sinh bản thân để cứu cha cô khỏi cảnh nợ nần và tù tội. Hãy dành ít phút để suy ngẫm về câu chuyện này.  
Câu chuyện trên được sử dụng với hy vọng rằng nó sẽ làm cho chúng ta đánh giá sự khác biệt giữa suy nghĩ và sự hợp lý. Hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan của cô gái không thể được giải quyết với tư duy logic thông thường.
Hãy suy nghĩ về những hậu quả nếu cô gái lựa chọn những câu trả lời hợp lý trên. Bạn muốn nói để giúp cô gái như thế nào?
(Xin vui lòng xem các giải pháp sau khi bạn đưa ra giải pháp của riêng bạn)

Những gì cô gái đã thực sự làm:
Vâng, đây là những gì cô ấy đã làm ... Cô gái đưa tay vào túi bạc và rút ra một viên sỏi. Không để mọi người nhìn vào nó, cô lóng ngóng và để cho nó rơi vào con đường rải đầy sỏi nơi nó ngay lập tức bị lạc mất trong số tất cả các viên sỏi khác. “Oh, làm thế nào bây giờ, tôi vụng về quá”, cô nói. “Nhưng không sao, nếu Ngài nhìn vào viên sỏi còn lại trong túi, Ngài sẽ biết màu viên sỏi tôi đã chọn”. Viên sỏi còn lại là màu đen, như vậy mặc nhiên viên sỏi cô gái đã chọn phải là màu trắng. Và khi đó, tên cho vay tiền không dám thừa nhận sự không trung thực của mình và buộc phải xóa nợ cho gia đình người nông dân một cách vô điều kiện như đã hứa. Thật tuyệt vời phải không bạn. Cô gái đã xoay chuyển tình huống éo le tưởng như không thể của mình trở thành một kết quả cực kỳ thuận lợi.
Trong câu chuyện trên, cô gái nhờ vào kỹ năng giải quyết vấn đề khác thường của mình, đã chuyển bại thành thắng, cứu được chính mình và cha khỏi tình huống không hề mong muốn. Bạn thân mến, hầu hết các vấn đề phức tạp có thể có một giải pháp đơn giản, chỉ cần thay đổi cách bạn suy nghĩ về chúng. Khi đó, sẽ có cách giải quyết tối ưu cho những vấn đề của bạn.
                                                                                                                  ( Sưu tầm )

5 bài học từ Abraham Lincoln

5 bài học từ Abraham Lincoln

Đừng cảm thấy tiếc vì bụi hoa hồng có gai mà hãy vui vì trong bụi gai có hoa hồng.

Tổng thống thứ 16 của Mỹ được suy tôn là 'Người giải phóng vĩ đại' bởi những tư tưởng của ông đã giúp rất nhiều người chiến thắng chính mình.
1. Chuẩn bị là một quá trình quan trọng
"Nếu cho tôi 6 giờ để chặt một cái cây, tôi sẽ dành 4 tiếng để mài rìu".
Khi làm bất cứ một việc gì, quá trình chuẩn bị đóng vai trò rất quan trọng, quyết định kết quả thành - bại. Trong tình yêu cũng vậy, để mối quan hệ luôn bền vững, bạn phải chuẩn bị đầy đủ cả yếu tố tinh thần lẫn vật chất. Yếu tố tinh thần là sự mở rộng tấm lòng, sẵn sàng đón nhận và vun vén cho tình yêu, các kỹ nằng giao tiếp ứng xử... Tuy không nên đặt yếu tố vật chất lên vị trí hàng đầu nhưng "có thực mới vực được đạo", với một cái bụng sôi, người ta khó lòng hào hứng nói về yêu đương.
2. Hối hả để không đánh mất thời cơ
"Một số điều có thể đến với những người chỉ chờ đợi. Nhưng một số điều quý giá khác chỉ dành cho những người hối hả và quyết đoán".
Vẫn biết "chậm mà chắc" thì tốt hơn "nhanh nhẩu đoảng" nhưng trong một số hoàn cảnh, bạn cần phải hối hả, nhanh chóng để đến với mục tiêu của mình. Sẽ tốt hơn nếu bạn có động lực cần thiết để chạy và đưa ra quyết định thật nhanh. Theo Lincoln, những điều tốt nhất trong cuộc sống chỉ đến với những người năng động tìm kiếm.


3. Tự tin có thể làm điều vĩ đại
"Hãy nhìn vào những người đạt được thành công lớn. Đó là bằng chứng cho thấy tất cả mọi người đều có thể làm được như thế".
Đừng bao giờ đánh giá thấp khả năng của mình. Sự tự ti xuất phát từ chính bên trong con người bạn là kẻ huỷ diệt đáng sợ của tài năng. Ngay cả khi trước mặt bạn là một "tượng đài" thì không có nghĩa bạn trở nên nhỏ bé mà đó có thể là hình ảnh của chính bạn sau này.
4. Hãy sống thật ý nghĩa
"Cuộc sống không nằm trong số năm bạn đã sống mà đó là những gì bạn đã làm suốt thời gian tồn tại".
Lincoln là Tổng thống đầu tiên bị ám sát trong nhiệm kỳ của mình. Nhưng những gì mà ông đã làm có ảnh hưởng sâu sắc đến toàn bộ thế giới. Vì vậy, đừng nằm dài đến năm tháng trôi đi mà hãy cố gắng làm thật nhiều điều ý nghĩa cho bản thân và cuộc sống.
5. Nhìn vào mặt tươi sáng của vấn đề
"Đừng cảm thấy tiếc vì bụi hoa hồng có gai mà hãy vui vì trong bụi gai có hoa hồng".
Có một điều rất lạ nhưng lại thường xảy ra với hầu hết mọi người. Đó là khi có một chuyện không hay xảy ra, người ta chỉ mất vài giây để liệt kê đủ điều không hay nhưng lại mất vài giờ, thậm chí vài ngày để tìm thấy một điểm sáng. Đôi khi, tình hình trở nên bi đát không phải vì bản chất thực của nó mà vì thái độ bi quan đã khiến bạn tối tăm mặt mũi, không thể nghĩ được gì cả.
Kha Di

Khi người ta bán tuổi trẻ với giá quá rẻ ...

(Vuakiti) - Khi bạn 18 - 20 tuổi, người ta sẵn sàng thuê bạn để ngồi, để làm bảo vệ, làm tiếp viên, làm nhân viên đón khách... vì bạn trẻ, đẹp, có nụ cười tươi, có sức khỏe, có vóc dáng. Đến khi bạn 40 tuổi, nhan sắc tàn, sức khỏe xấu, vóc dáng béo phệ, và bạn vẫn chẳng biết làm gì hơn là bán thời gian của mình để... ngồi, liệu có còn ai thuê bạn không?
Tháng 4.2014, tôi đi Tây Ninh. Buổi chiều hôm ấy ngồi trong quán cà phê, nói chuyện với một em trai 17 tuổi. Nhà em ở huyện Bến Cầu. Nghỉ học giữa chừng, em đi làm giữ xe ở quán cà phê, một tháng kiếm 2 triệu đồng, chủ quán bao cơm.

Em ngồi như vậy từ 7 giờ sáng đến 11 giờ tối, cùng với một người nữa, có thay phiên để nghỉ ngơi chút đỉnh trong giờ vắng khách. Mỗi ngày em kiếm được chừng 70.000 đồng.
Em không phải người trẻ đầu tiên tôi gặp phải bán thời gian trẻ nhất của mình để kiếm đủ số tiền lo hai bữa ăn và giúp đỡ một người thân nào đó trong cuộc sống thường nhật.
Ở Sài Gòn không khác. Hàng chục ngàn em trai, em gái, 13 -15 tuổi, trẻ trung, xinh đẹp, lơ ngơ vào thành phố, làm một công việc gì đó như giữ xe, ngồi ghi vé xe, ngồi xếp trái cây, đứng xếp sữa lên kệ, ngồi đánh dấu người ra vào cơ quan…
Những công việc ấy có ưu điểm đem lại miếng ăn – vốn cực kỳ ngặt nghèo và khó khăn với những đứa trẻ ở nông thôn, sinh ra trong gia đình nghèo khó và không có việc làm. Em nói với tôi: "Em may mắn có việc, chứ bạn em ngồi quán cà phê cả ngày, không việc làm, lại nợ tiền… cà phê".
Chuyện nói ra như đùa. Thật là một tin mừng vì cuối cùng những người trẻ ở nông thôn cũng tìm được việc gì đó làm, kiếm được chút tiền cho bữa ăn hàng ngày và họ không phạm tội ác gì ghê gớm vì… quá rảnh. Nghĩ như vậy cho lạc quan, bởi còn biết bao người trẻ ngoài kia la cà ngoài quán game, thất nghiệp thành trộm cướp, ăn bám gia đình.
Thế nhưng tương lai của họ là gì, nếu năm tháng đáng giá nhất này, họ chỉ ngồi để kiếm tiền. Họ ngồi hết 8 tiếng, 12 tiếng rồi trở về nhà, ngã lăn trên những tấm chiếu tạm bợ của phòng trọ, ngủ say ngất đi, để rồi sáng mai lại tỉnh dậy, ngồi tiếp những ngày tháng khác hòng có tiền lương mỗi tháng.
Họ không tiến triển chút nào trong nghề nghiệp, hoặc có thêm rất ít chuyên môn, vì chuyên môn chính chỉ là ngồi, nhìn, đứng, đi lại, hỏi han, dắt xe.
Đó là các nghề lương thiện. Nhưng đó là các nghề bán đổi tuổi trẻ và thời gian để lấy tiền mưu sinh, nơi các ông bà chủ nhìn vào bạn, thấy bạn 18 -20 tuổi, trẻ khỏe, xinh đẹp, có thể dắt xe không mỏi tay, đứng lâu không mỏi chân, hay xinh đẹp cho khách đến nhìn cho đẹp mắt (giống một cái bình hoa). Người ta trả tiền để mua tuổi trẻ và tháng ngày của bạn, với giá 100.000 đồng 24 giờ. Giá siêu rẻ!
Tôi quen một thầy giáo, ông rất giỏi tiếng Anh. Khi ông theo một chương trình nghiên cứu đi Mỹ, chúng tôi ngồi nói chuyện. Ông kể rằng năm ông 14 tuổi, vì gia đình gặp nạn, cha ông đi tù, mẹ ông từ người làm công chức phải ra hàng chạy chợ kiếm tiền nuôi 4 đứa con.
Ông "đã lớn" nên phải theo mẹ ra chợ giữ xe, nghỉ học sớm. Hàng ngày ông xé một trang trong quyển từ điển tiếng Anh loại rẻ tiền mà ông mua ở một hàng sách cũ, dắt theo trong người, rồi ra bãi giữ xe.
Hết ngày hôm đó, dù có phải dắt xe hay không dắt xe, đông khách hay không đông khách, ông cũng quyết phải học thuộc các từ trong ấy, dùng bút chép lung tung vào quyển vở mang theo.
Quyển từ điển vơi dần, ông cũng thuộc thêm nhiều từ, nhiều câu, cộng với mấy quyển sách học viết, ông tự học tiếng Anh và vẫn đi giữ xe, kiếm tiền phụ mẹ nuôi em. Khi tiễn ông ra sân bay, tôi không thể tin người đàn ông chững chạc và thành đạt trước mắt mình lại từng 14 tuổi, đi giữ xe, chạy chợ và học thành thạo một ngôn ngữ.
Khi nhìn thấy những ánh mắt trẻ làm các nghề ngồi, nghề giết thời gian đổi tiền, tôi nghĩ tới ông, nghĩ tới cả những người Nhật tôi từng gặp, đi một chuyến tàu 20 phút về nhà cũng giở sách ra đọc, coi như đọc được vài trang.
Mỗi ngày người công chức Nhật đi làm đọc 3 trang sách, 30 ngày là được 30 trang từ điển và 90 trang sách. Cái thời gian ngắn ngủi, ngán ngẩm và tiêu tốn mà các bạn đang phải đem ra để đánh đổi lấy tiền ăn, tiền sống, thực ra cũng có thể tận dụng theo một cách khác.
Bạn có thể đọc hết một quyển sách trong 3 tháng, có thể chậm hơn một em sinh viên ngồi cả ngày trong thư viện. Bạn có thể học hết một quyển chuyên đề trong 4 tháng, càng chậm hơn so với một người có chuyên ngành và được cha mẹ trả tiền cho đi học.
Dù chậm trễ đến vậy, bạn cũng đang tiêu xài những khoảnh khắc ngắn một cách có ích, thay vì ngán ngẩm ngồi nhìn khách vào tòa nhà, ngán ngẩm ngồi canh kệ thuốc lá, ngán ngẩm ngồi chờ khách ra xe, ngán ngẩm mở những clip hài trên mạng cho nhau xem, cười hề hề, xem truyện sex (nên đọc khi về nhà ngủ), check Facebook, tán dóc điện thoại, tốn tiền xem hàng online giá rẻ mà không có lúc nào đi mua được.
Lâu rồi, trên đài phát thanh tôi từng nghe, có kể chuyện một anh chế máy nông cụ. Người ta hỏi anh vì sao làm công chức giấy tờ lại biết chế máy cho nông dân, mà chế có vẻ thực tế vậy. Anh kể, hàng ngày tôi đi làm, đều phải ngồi xe công ty một tiếng để tới thành phố vào làm. Một tiếng đó tôi ngồi đọc sách, vẽ mẫu, xong đâu đấy thì chế thử, cuối cùng cũng ra.
Vậy là khi vài chục người khác cùng công ty trên chuyến xe của anh đang ngủ, đang tán dóc, đang nghe nhạc, đang nói xấu đồng nghiệp, thì anh ta đọc sách.
Với một năm đi làm, anh ta vừa có lương, vừa "thặng dư" được 200 – 300 giờ đọc sách, tức là tương đương 8 – 12 ngày đọc sách 24 giờ liên tiếp. Mớ kiến thức tưởng chừng đùa giỡn của anh công chức, trang từ điển tưởng chừng xé ra chơi của ông thầy, gom lại đã thành một tương lai rất khác của người ta – khi ta trẻ và thừa thãi thời gian để tiêu phí.
Bây giờ còn dễ hơn xưa cả trăm lần. Ông thầy tôi phải tốn công xé giấy, anh công chức phải vác sách theo. Chớ bây giờ, ai cũng có cái điện thoại để nghe nhạc, chơi Facebook, xem phim, xem clip hài. Mấy cái điện thoại đó có thể xem được vô số loại sách vở trên đời, cứ mở ra nhìn vô là thấy thứ để đọc.
Hãy tưởng tượng mà xem, khi bạn 18 -20 tuổi, người ta sẵn sàng thuê bạn để ngồi, để làm bảo vệ, làm tiếp viên, làm nhân viên đón khách… vì bạn trẻ, đẹp, có nụ cười tươi, có sức khỏe, có vóc dáng.
Đến khi bạn 40 tuổi, nhan sắc tàn, sức khỏe xấu, vóc dáng béo phệ, và bạn vẫn chẳng biết làm gì hơn là bán thời gian của mình để… ngồi, liệu có còn ai thuê bạn không?
Vào một lúc nào đó… ta phải chi xài tuổi trẻ của mình một cách hợp lí, dù đang bị trăm thứ cơm áo gạo tiền ghì lấy.
Mình phải biết một thứ gì đó thật tốt, phải có một "chuyên môn" gì đó, dù nhỏ tí xíu và đơn giản, phải có tri thức cho chính mình, dù ít hay nhiều.
Trong một bài nói chuyện tôi từng nghe, bà diễn giả bảo bà cực kỳ ngạc nhiên về sự thay đổi của công nhân Trung Quốc, ở khu công nghiệp bà khảo sát, có những lớp dạy tiếng Anh cả 2-3 giờ sáng, dạy theo bất cứ ca nào có công nhân cần học. Và giờ thì giá tiền lương công nhân Trung Quốc hết rẻ nhất rồi vì họ chăm quá mà.
Thôi mình đừng ngồi ngơ ngác nhấn chìm thời gian nữa... chỉ để đổi lấy vài triệu ít ỏi cho cơm áo hàng ngày.

Blog của Khải Đơn
(theo báo Thanh Niên)

CÂU CHUYỆN RÙA VÀ THỎ “TÂN THỜI" VÀ BÀI HỌC TRONG KINH DOANH

             
                                                                     Thỏ và rùa
Đây là câu chuyện ngụ ngôn quen thuộc với chúng ta, song đã được Roberto Goizueta,
Giám đốc Điều hành của Coca Cola trong những năm 1980 mở rộng thành một triết lý
kinh doanh đáng suy ngẫm.
Ngày xửa ngày xưa, có một con rùa và một con thỏ cãi nhau xem ai nhanh hơn. Chúng
quyết định giải quyết việc tranh luận bằng một cuộc thi chạy đua.
Thỏ xuất phát nhanh như tên bắn và chạy thục mạng một hồi, và sau khi thấy rằng đã bỏ
khá xa bạn rùa, thỏ nghĩ nó nên nghỉ mệt dưới một tán cây bên đường và thư giãn trước khi
tiếp tục cuộc đua.
Thỏ ngồi dưới bóng cây và nhanh chóng ngủ thiếp đi. Rùa từ từ vượt qua thỏ và sớm
kết thúc đường đua, giành chiến thắng. Thỏ giật mình tỉnh giấc và nhận ra rằng nó đã bị thua.
Bài học cho tình huống thứ nhất?
Chậm nhưng ổn định đã chiến thắng cuộc đua.
Nhưng cuộc sống không quá đơn giản như thế, câu chuyện được tiếp tục phát triển thêm.
Thỏ vô cùng thất vọng vì để thua và nó cố suy nghĩ.
Nó nhận ra rằng nó đã thua chỉ vì quá tự tin, bất cẩn và thiếu kỷ luật. Nếu nó không xem
mọi thứ quá dễ dàng và chắc thắng, thì rùa không thể nào có thể hạ được nó.
Vì thế, nó quyết định thách thức một cuộc đua mới. Rùa đồng ý.
Lần này, thỏ chạy với tất cả sức lực của nó và chạy suốt một mạch về đích. Nó bỏ xa rùa
đến mấy dặm đường.
Thế ý nghĩa trong tình huống 2 của câu chuyện này là gì?
Nhanh và vững chắc sẽ chiến thắng cái chậm và ổn định.
Nếu có 2 người trong công ty của bạn: một người chậm, nguyên tắc và đáng tin cậy;
một người khác nhanh và vẫn đáng tin cậy ở những việc anh ta làm. Người nhanh và đáng
tin cậy chắc chắn sẽ được thăng chức nhanh hơn. Chậm và chắc là điều tốt, nhưng nhanh
và tin cậy là điều tốt hơn.
Nhưng câu chuyện cũng chưa dừng lại ở đây. Câu chuyện thứ 3…
Rùa đã suy ngẫm kết quả và nhận ra rằng: nó không có cách nào thắng được thỏ trên
đường đua vừa rồi. Nó suy nghĩ thêm một tí nữa và rồi thách thỏ một cuộc đua khác, nhưng
có một chút thay đổi về đường đua.
Thỏ đồng ý. Họ bắt đầu cuộc đua.
Như đã tự hứa với lòng mình là phải luôn nhanh, thỏ bắt đầu chạy và chạy với tốc độ cao
nhất cho đến bên bờ sông. Vạch đích đến lại còn đến 2 km nữa ở bên kia sông!
Thỏ đành ngồi xuống và tự hỏi không biết làm sao đây. Trong lúc đó, rùa đã đến nơi, lội
xuống sông và bơi qua bờ bên kia, tiếp tục chạy và kết thúc đường đua.
Ý nghĩa từ tình huống thứ 3 này?
Trước tiên, cần phải xác định ưu thế của mình, và sau đó là biết chọn sân chơi phù hợp.
 Câu chuyện vẫn chưa dừng lại.
Đến đây, thỏ và rùa đã trở thành đôi bạn thân thiết và họ cùng nhau suy ngẫm.
Cả hai nhận ra rằng cuộc đua sau cùng có lẽ sẽ có kết quả tốt hơn. Vì thế, chúng quyết
định tổ chức một cuộc đua cuối cùng, nhưng chúng sẽ cùng chạy chung một đội.
Cuộc đua bắt đầu, thỏ cõng rùa chạy đến bên bờ sông, rùa lội xuống sông và cõng thỏ bơi
qua bên kia bờ sông. Lên đến bờ, thỏ lại cõng rùa đưa cả hai cùng về đích.
Và chúng cùng nhận ra rằng đã về đích sớm hơn rất nhiều so với các lần đua trước.
Bài học của tình huống này là gì?
Hãy làm việc theo nhóm!
Bởi vì thật tuyệt vời nếu mỗi người đều thông minh và đều có ưu điểm riêng, nhưng trừ phi
các bạn cùng làm việc với nhau trong một đội và cùng chia sẻ, cống hiến ưu thế của từng
người. Nếu không, bạn sẽ không bao giờ thực hiện công việc được hoàn hảo bởi vì luôn
luôn có những trường hợp bạn không thể làm tốt hơn người khác.
Điều quan trọng của làm việc theo nhóm là phải chọn được người trưởng nhóm trong từng
trường hợp cụ thể. Phải chọn được người có ưu thế về lĩnh vực mà họ làm trưởng nhóm.
Và vẫn còn nhiều bài học nữa từ câu chuyện này…
Lưu ý rằng cả thỏ và rùa đều không hề đầu hàng hay nản chí sau thất bại. Thỏ quyết tâm
làm việc hăng hơn và cố gắng nhiều hơn sau khi phải thất bại cay đắng. Rùa phải thay đổi
chiến lược vì nó đã cố gắng làm việc hết sức.
Trong cuộc sống, khi phải chịu đựng, đối mặt với thất bại, có thể đó cũng là thời điểm thích
hợp để cố gắng hơn và nỗ lực nhiều hơn nữa, nhưng đôi khi cũng cần phải thay đổi chiến
lược và thử tìm kiếm giải pháp khác. Và đôi khi phải làm cả hai.
Thỏ và rùa cũng đã học thêm một bài học để đời khác: thay vì chúng chống đối (hay cạnh
tranh) với nhau, chúng bắt đầu tìm cách giải quyết tình huống, và chúng đã cùng nhau làm
tốt hơn rất nhiều.
Kết luận: Câu chuyện ngụ ngôn rùa và thỏ đã dạy cho chúng ta khá nhiều bài học lý thú.
Ý tưởng quan trọng nhất là “nhanh và vững chắc” sẽ luôn đánh bại “chậm và ổn định”; làm
việc với những ưu điểm của bạn, đầu tư nhiều tài nguyên và làm việc theo nhóm sẽ luôn
chiến thắng bất cứ một cá nhân nào; không bao giờ đầu hàng hay nản chí sau thất bại.
Và cuối cùng, phải tìm giải pháp cho mọi tình huống, không trốn tránh cuộc chiến.
                                                                                          (Nguồn tổng hợp từ Internet)

BÍ QUYẾT LÀM GIÀU TỪ TAY TRẮNG

BÍ QUYẾT LÀM GIÀU TỪ TAY TRẮNG



( Vuakiti)
  Grant Cardone là tác giả của nhiều cuốn sách kinh doanh trong danh sách “best-seller book” của New York Time, đồng thời là nhà kinh doanh, chuyên gia bán hàng, chuyên gia tư vấn cho nhiều công ty nằm trong danh sách Fortune 500 (các công ty hàng đầu tại Mỹ). Những chia sẻ dưới đây của ông được coi là bí quyết "gối đầu giường" cho những ai mơ ước trở thành triệu phú.  Những bí quyết sau đây không chỉ cho bạn cách để tích lũy của cải cả một đời để tận hưởng khi về già mà là tạo ra hàng triệu đô la và tận hưởng chúng ngay trong quá trình lao động. 

Bí quyết làm giàu từ tay trắng

Điều 1: Quyết định trở thành một triệu phú 

 Trước tiên, bạn phải xác định mục tiêu cao nhất của bạn, là trở thành một triệu phú từ tay trắng.  Tôi đi từ chỗ không có gì, chỉ là ý tưởng và rất nhiều công việc khó khăn để tạo ra một gia tài và những giá trị bền vững khác.  Bước đầu tiên là thiết lập mục tiêu. Mỗi ngày trong suốt nhiều năm, tôi đều viết ra câu này: "Tôi trị giá hơn 100.000.000 đô la". 

Điều 2: Thoát khỏi tư duy nghèo nàn   

Thế giới này không thiếu tiền mà thiếu những người có suy nghĩ đúng đắn về nó. Để trở thành một triệu phú, bạn phải chấm dứt những tư duy nghèo nàn và tiêu cực. Nếu bạn chìm đắm trong đó, bạn không thể làm giàu.  Tôi biết rõ điều này bởi vì tôi đã từng trải qua. Tôi được nuôi dưỡng bởi một bà mẹ độc thân. Mẹ tôi đã làm tất cả mọi thứ để cho ba anh em chúng tôi được đến trường.  Tuy vậy, nhiều bài học mà bà dạy tôi mang đến cảm giác thiếu thốn và sợ hãi: "Con đừng bỏ lại thức ăn, ngoài kia còn có nhiều người chết đói", "Con đừng lãng phí bất cứ thứ gì", "Tiền không mọc trên cây con à".  Sự giàu có và trù phú không nảy sinh từ những suy nghĩ tương tự như vậy.

 Điều 3: Xem việc làm giàu là một nghĩa vụ 

 Những người nỗ lực làm giàu từ tay trắng không chỉ vì tiền bạc mà còn vì nhu cầu được xã hội công nhận khả năng và những đóng góp của mình. Tôi luôn muốn làm giàu, nhưng tôi cũng có nhu cầu đóng góp cho xã hội tùy theo khả năng của mình.  Triệu phú không hạ mục tiêu khi gặp khó khăn, thay vào đó, họ nâng cao kỳ vọng cho chính mình bởi vì họ nhìn thấy sự khác biệt mà mình có thể đem đến cho gia đình, công ty và cộng đồng.

  Điều 4: Học theo người giàu 

 Tôi đã nghiên cứu tất cả mọi điều về những người giàu có kể từ khi tôi 10 tuổi. Tôi đọc câu chuyện của họ và xem họ đã trải qua những gì. Họ là những cố vấn, những người thầy truyền cảm hứng cho tôi. Bạn không thể biết cách kiếm tiền từ những người không có tiền.  Có người nào đó khẳng định “Tiền sẽ không làm cho bạn hạnh phúc", hay "Tất cả những người giàu đều tham lam". Tôi chắc chắn những người đó không phải là những người giàu. Những người giàu có không hề có cách nhìn như vậy.  Vì thế, bạn cần biết người ta làm gì để tạo ra của cải và làm theo họ: Họ đọc sách gì? Họ đầu tư vào đâu? Điều gì thúc đẩy họ? Làm thế nào để họ luôn giữ được động lực làm việc?... 

Điều 5: Làm việc như một người giàu

  Người giàu có cách đối xử với thời gian hoàn toàn khác. Họ mua thời gian trong khi những người ít tiền hơn phải bán đi thời gian của họ.  Người giàu biết rõ thời gian có giá trị hơn tiền bạc. Do đó, họ thuê những người giỏi để làm những việc mà họ không làm được hoặc không sử dụng được thời gian hiệu quả để làm việc đó.  Người giàu luôn làm việc chăm chỉ, say mê để đạt mục tiêu, và vì thế mà họ có được vị trí như hiện nay.

 Điều 6: Chuyển sự tập trung từ chi tiêu sang đầu tư 

 Người giàu không chi tiền vô tội vạ, họ đầu tư có tính toán. Bạn mua một căn nhà và phải trả góp. Người giàu, ngược lại, mua một tòa nhà và kiếm lời từ năm này sang năm khác. Bạn mua xe mới vì nó mang lại cho bạn sự thoải mái và phong cách. Người giàu mua xe hơi để làm ra lợi nhuận.

 Điều 7: Tạo ra nhiều nguồn thu nhập  

Những người giàu không bao giờ phụ thuộc vào một nguồn thu nhập duy nhất. Tôi đã kiếm được thu nhập bảy con số trong vòng nhiều năm sau khi mở công ty đầu tiên và bắt đầu đầu tư vào bất động sản.  Khi việc kinh doanh bất động sản và công ty tư vấn bắt đầu ổn định, tôi tham gia vào lĩnh vực thứ ba - phát triển kinh doanh phần mềm để giúp các nhà bán lẻ gây được thiện cảm với khách hàng.  Sau hết, bạn có thể ngạc nhiên khi biết rằng những người giàu có muốn mọi người đều giàu có như họ. Một phần là để bất cứ ai cũng có tiền để mua hàng hóa và dịch vụ do họ cung cấp. Mặt khác, bản thân những người giàu đều tự nhận thấy họ không quá đặc biệt và luôn cho rằng của cải sẽ thuộc về bất cứ ai biết cố gắng và kiên trì.
Nguồn: sưu tầm
Blog Vuakiti sẽ sưu tầm và chia sẽ những bài viết hay.